Chuyện tháng hai




Mười lăm tháng hai....ngày đẹp. Ngay cả Anh Trời cũng nhận ra hôm nay không nên hỉ mũi xuống trần như cái ngày hôm qua ấy và bởi vì nó đẹp mà tôi đâm "tức ngày sinh tình" nhắn nhủ vài dòng với tháng hai.

Tháng hai, tháng mà mấy bông mai bông đào trú mình suốt cả năm trời cũng phải lao ra kịp thời để hưởng thụ khí tiết. Không biết bông mai nghĩ gì về những buổi nóng đổ lửa, nắng cháy da của miền nam.... còn bông đào nghĩ gì với tiết trời nữa vời của mình. Nhưng căn bản tôi đồ rằng chúng vui.

Tháng hai, năm nào cũng vậy, một tháng đặc biệt chỉ dành cho tết cổ truyền ( hiếm lắm tôi mới thấy cái tết nó mon men từ bỏ tháng hai mà chạy lùi về tháng một) . Nhờ vậy mà chúng ta có hơn chục ngày nghỉ.....dài ấy chứ và sướng đấy chứ. Tôi nhận ra tháng hai năm nay tôi không có gì thay đổi như tháng hai năm trước, năm kia, năm kìa: tôi vẫn là con gái của mẹ, vẫn mái tói ngắn đón tết, vẫn lông bông, lết thết và làm biếng như những tháng hai nào đó.
Tôi làm biếng, tôi thề rằng mình là người như vậy, và tôi cũng cá rằng những đứa bạn của tôi: một nữa sẽ ừ đồng ý, một nữa sẽ cho tôi là ba hoa, khiêm tốn nói tôi láo zã man. Nhưng sự thật thì tôi chỉ giỏi giả đò siêng. nếu là đứa chăm chỉ thì hẳn tôi cũng đã dọn nhà qua blogspot sớm hơn chứ không mượn face gõ gõ như bây giờ.

Tháng hai lắm chuyện, chỉ là những chuyện xảy ra trong tết này và những chuyện tôi vô tình nhớ về ngày xưa:

1. Năm nay năm con tỵ, tôi không biết tại sao tôi lại nhớ đến cô bạn cấp một của mình. tôi không và chưa hề thân với nhỏ, nhưng tôi vẫn nhớ vì nhỏ sinh năm tỵ.
Ngày đó tôi chưa bao giờ giải thích nỗi tại sao một con nhỏ sanh năm rắn lại học chung với tụi sanh năm dê bọn tôi .Và những gì mà tôi có thể nhớ về nhỏ đều là những cảm giác đối đầu. Thời ấy tôi ghét nhỏ kinh khủng hoảng vì chuyện: chỉ có cái cục gôm mà nhỏ bắt con lớp trưởng phải đền, còn không thì phải theo nhỏ suốt đời.
Hồi ấy, cái máu quân tử của tôi cao phấp phới lắm chứ không tiểu nhân như bây giờ. Vì thế mà tôi cho phép mình không chơi với nhỏ, thế là những khoảnh khắc nói xấu, cười trước nỗi đau không thuộc bài của nhỏ hay xúi lớp trưởng nghỉ chơi tôi đều thực thi hành động. Nói zậy thôi chớ nhỏ đó cũng chẳng vừa, toàn liếc xéo vs hăm he dọa mấy bông tôi hút mật sẽ làm tôi câm.....chuyện vớ vẫn vậy thôi.

2. Ngoài cái khoản chúc tết mồng một ra thì tôi vẫn đi chùa, hiển nhiên vẫn đi chùa đó, hiển nhiên tôi vẫn bốc xăm sau khi vuốt ngưạ vuốt tóc rồi chui ra đủ điều.
Cái dự cảm bốc quẻ nó cứ như quay về mấy cái năm trước: hạ hạ......xui mà cũng không xui, theo tôi là vậy:

Thỏ chết chó săn cùng chết theo
Giống chim bắn hết cành cung theo
Người ta mảng nguyện nên lui gót
Không vậy mình hiểm nghèo

( cái câu cuối này ai dịch tôi chả ưng tẹo nào, không vần làm mất hết nhịp của bài)
Đấy, coi thì thấy xui nhưng tôi cũng chả buồn , vì tình cảnh này cứ lặp lại như mấy lần bốc quẻ trước của tôi. dì tôi nói số tôi đã mang quẻ hạ hạ rồi.

3. tôi lên thăm nhà dì Lan....dì nuôi tôi ngày nhỏ.

Tôi lên dì vui, tôi cũng vui, nhưng sẽ không có gì nếu như sau những cuộc vui đó dì không nhắc chuyện ngày xưa, vạch tội tôi là con bé hư đến mức nào.
Tôi giả đò hờn giả đò zỗi nói vậy thôi chứ thật lòng tôi vui lắm, không ngờ dì nhớ tôi đến thế:

Nhớ ra tôi đi học đã hành động nông nỗi như thế nào
viết bài ra sao mà cứ gọt chì miết, thành thử mà mỗi ngày một cây bút
tôi ham tiền và mê kẹo kiểu gì để rồi lạc đâu mất ở chợ An Bình
....và một đống thứ kể ra mà phát ngượng....Haiz, ngày xưa ấy, tôi vẫn còn nhớ đắm đuối.

4. chuyện giao thừa

Đêm giao thừa tôi cứ đinh ninh rằng: có pháo bông chíu....bùm...xòe...trước nhà, và tôi đã thề sẽ ngắm pháo bông từ lúc bắt đầu cho đến hết, trả thù cho một năm đứng đường rừng tre đợt rồi.

Nhưng năm nay pháo không bắn, và việc còn lại tôi phải làm là ngắm ba thứ tè le tét lét đó trên tivi rồi tắt đèn đi ngủ.

5. hôm qua mười bốn, ngày va len ti nồ, tội gì không viết vài dòng cho nó, cũng nhờ nó mà đường xá đông lên hẳn, không bù cho những ngày vắng teo, loe hoe vài mống mồng 1 2 3. Hoa hồng trưng tuy không đặc nhưng dày, và tôi cá những người bán trên đường ấy sẽ hết hoa vèo vèo, và tôi tiếc không ai rủ tôi đi bán năm nay cả. đành ngồi nhà hóng mỏ xem "mẹ ma."

6. Cái này dành cho bạn bè, không có gì, năm nay tôi gặp lại gia đình tôi: ba tôi, con trai tôi và con dâu tôi....thêm một người bạn nữa mà ba năm không gặp, nhưng không thuộc thành phần trong gia phả nhà mình. Nói chung là mừng.

7. Hết chuyện rồi tôi không muốn viết nữa. Chiều nay tôi tự hỏi là tôi đang nổi cơn siêng hay cơn hứng viết nó nổi lên. Haiz, sao cũng được. Tạm giữ bài này trong một khoảng thời gian sẽ chuyển nó qua nhà mới sau.

8. 18 giờ 49 phút tôi đang ăn cháo.

9. hết
(bài để tạm trên face hôm nay gỡ xuống được rồi nhỉ?)

1 nhận xét:

Hoa mặt trời nói...

ôi cái pic yêu quá bạn ơi

Đăng nhận xét

 
Copyright © Ma Cô