0

Tối cuối tháng 4

Buổi tối,

Tải 2 file công việc gửi từ cty về để giải quyết vì khối lượng làm việc quá tải. Chỉ là mới tải về thôi chứ cũng chưa động tới gì lại mon men vào blog. Lướt blog cậu Khoai tây một xíu lại vào blog mình, bài nhạc "Em chỉ quan tâm anh" của Đặng Lệ Quân văng vẳng bên tai....Lâu lắm rồi không gặp cậu rồi blog nhỉ! :)

Giận người thương, lên google tra cứu các kiểu " người yêu vô tâm", "trị người yêu vô tâm",...nhiều mục và bài post về chuyện này ghia mà câu trả lời nhiều nhất vẫn là: nên chia tay....Hmmm, có lẽ nào... nên và ko nên. Trước nghĩ đời mình chẳng bao giờ lâm vào vấn nạn này, hào khí vững chí ta đây chẳng cần méo gì đờn ông. Vậy mà cuộc đời cũng đến lúc phải rớt luôn xuống cả lưng con chó.

Bản thân tự cảm thấy mình thật là người có trách nhiệm, xin nghỉ việc từ đầu tháng 2 nhưng vì thương mấy bà chụy trong phòng đang bị con vi rút phần mềm mới đè lên người, cứ hẹn lần ngày nghỉ từ tháng này qua tháng nữa để phụ. Haiz, dưng mà thân cò nhang bé nhỏ, có gánh cũng ko gánh hết nỗi đành chào từ biệt mấy chụy ấy vào tháng 5 tới.

Đã quyết định theo con đường sự nghiệp cây cỏ nhưng xét thấy thân gái mạng thổ lại khắc mộc , ko biết thổ này có quá mềm yếu để mộc phá đất mà vươn lên hay ko. :( nẫu ruột ghia.

Ak, mà bài này ko phải Đặng Lệ Quân hát mà mẹ Hoắc Tôn mới là người thể hiện.






0

càm ràm

1. Đã đi Lý Sơn, đã đi Phú Quý. Biển xanh màu ngọc bích, cảnh như tranh mà sóng đánh mềm người.

2. Nhà nghỉ Long Vỹ ở Phú Quý rẻ lắm, 150k/ phòng ngay sát biển luôn. Ông chủ ở đây giàu lắm (theo tớ)

3. Chính thức nói nghỉ làm và cái lý do nghỉ toàn do mình bịa đặt.

4. Ôi 27 tuổi rồi.À không mới 25 thôi Ma cô nhỉ, đừng nghỉ đến 27 mà đau.

Ps: cửa sổ nhìn ra biền của long vỹ nek,



 
Copyright © Ma Cô