bỗng dưng..............nhớ cấp 3


Trưa nay, ngồi nghe chương trình “ âm nhạc 12h”, tự dưng anh nhím nhắc đến chiếc áo trắng đầy chữ kí ngày xưa…………..………….tự dưng mình lại nhớ cấp 3 thiệt nhìu.
Có lẽ cấp 3 của mình ko được vui như bọn bạn học trường khác, nhưng ko phải như vậy là mình sẽ ko nhớ……………….

Ân hận quá, thuở còn học cấp 3, cứ đòi ra trường thiệt sớm, mong cho thoát khỏi cái ngục tù thế gian mà mình với con thơm từng nghĩ, cái ngục tù mà suốt ngày lết cái xác đi học rùi vác cặp về với 1 cái bụng trống rỗng……………… đói…………..huhuhu 

Ngày xưa ấy, bây giờ chỉ còn là kỉ niệm, nhìu khi nhớ về thuở ấy mà chỉ pít cười…………..cười đủ loại( cười mỉm chi, cưởi ha hả, cười sặc sụa và còn  cả kiểu cười ranh mãnh nữa, hehe ^^….)

 Hồi đó……… cứ nghe ngừ ta nói xa cấp 3 rùi chỉ mún quay lại thôi,lúc đó mình chẳng thèm tin……….bi giờ…………haizz……..mún way lại thiệt rùi,way lại y như ngày xưa ấy: pồng pột…….. ngu ngu……. nhưng thiệt sự là zui ^_^

Nhớ ngày đầu vào lớp……. ấn tượng kinh khủng khi nghe ông thầy xưng “mày tau”, khủng hoảng cả lỗ tai, rùi những phút giây wen bạn mới, thầy cô mới,những lúc chơi đùa với nhau dưới mái trường……………….nhũng ngày tháng cứ qua dần, qua dần, mình cũng chẳng hay, hết lớp 10, rùi 11 đến 12, nhân sự cũng thay đổi theo ………..ra đi cóc mở miệng( Đức), tuyền, phượng………thế vào là đồng tháp cô……….rùi thay đổi cả quan chức cán bộ từ gvcn đến lớp trưởng, lớp phó và cả tổ trưởng nữa,,,,,,,,,,,hé hé, may mắn là zù có thay đổi thế nào thì mình vẫn lun giữ được chức cao nhất,được tôn sùng nhất mà giang hồ thường hô to khẩu hiệu là dân làm chủ……….khakhakha.^^

Cò nhìu thứ bây giờ nhớ lại thấy tiếc vô cùng, tiếc vì ko còn những buổi tối học thêm vui vẻ, nán lại sân trường cùng tán dóc, nói chuyện tàm phào hay chọc ghẹo, quánh lộn nhau với nhỏ thơm, quỷ trường………….tiếc vì ko còn những ngày được la cà quán chè , những ngày mà mình vs con thơm bất ngờ khi bắt gặp quả tang cô lý với thầy tuấn đang hẹn hò, hê hê ………..tiếc vì sẽ ko còn xưng hô theo kiểu gia đình wen thuộc nữa, ko còn tía tía con con, ko được gọi má iu, papa , những đứa con dâu rùi pà nội” ham hố hay ham zui” của mình nữa.

Mình cũng sẽ nhớ đến cái bụng tròn tròn, mềm mềm như cái bánh bao của bé đúng ; nhớ những phút chọc nhỏ trúc với đủ loại “ thèng “, ghẹo nhỏ ngân dể rùi bị nó nhéo lại…. đau diếng  >0< ; nhớ cả những lúc cùng nhỏ thơm nghe lỏm chuyện bàn dưới, hí hí hí…..và cả những khi đánh đập zã man ko thương tiếc tam mụi khìn khìn nữa,………..hix, sao mà nhìu kỉ niệm quá! mún way lại làm những điều đó lần nữa quá!

“ Nếu thời gian có quay trở lại”, mình sẽ ko chơi trò bà mối nữa, ra trường, nghĩ lại trò này ngày xưa thấy hối hận ghê, đáng lẽ mình ko nên lôi tụi nó ra rùi ghắp ghép tùm lum, tụi nghiệp cho nhỏ trúc, nhỏ trinh……cũng cái tật hay tài lanh, khoái lo chiện bao đồng mà giờ mấy cặp mình ghép đã hok thành thì thôi, lại còn ghét nhau, ko mún gặp lại nhau nữa, hix, tai hại ghê

……………mình cũng sẽ ko quánh thằng trường nhìu nữa, hình như quánh nó nhìu nó càng khìn hơn, có lần  vì rượt theo mình mà nó đâm đầu vào cửa sổ……….……may mà ko sao, làm lúc đó mình sợ chết khiếp, lỡ mà nó có mệnh hệ nào thì ko pít ăn nói sao với mẹ nó, rồi lỡ nó bị gì gì đó….thì lúc đó …….chắc nó hận nhỏ bạn thân này lắm lắm (bi giờ thì thằng nhỏ này đã có bạn gái rùi, mình hết zám quánh nó nữa rùi, quánh nó ko khéo vợ nó vì thương chồng mà quánh lại mình hok thương tiếc nữa thì khổ, mà nghe tin nó có bồ công nhận là mình zui thiệt, tưởng nó ế suốt đời, ai zè……lù đù vác cái lu mà chạy…đúng thiệt, hê hê)

……….và nếu thời gian quay lại, mình cũng sẽ chẳng kí cái tờ giấy hôn nhân quái ác ấy đâu, hix, khổ ghê, lúc kí thì thấy hok sao, còn nghĩ là sẽ vui lắm, ai zè kí xong đã hok zui mà lại còn xấu hổ thêm, ngại mún chết, cũng may là mình đã xé nó đi ……….chứ còn để lại chắc hok pít zấu mặt vào đâu nữa, ui, huhuhu, tại lúc đó mình nhạy cảm quá mới zậy……….^^

Thời gian ơi, sao đi nhanh quá! , ko chịu đợi ai hết, làm tao chưa thực hiện những điều mà tao mún, tau mún được 1 lần đi trễ, bị ghi vào sổ đỏ để xem cảm giác vừa nhục vừa vui là thế nào……….tau mún được ăn vụng , được coppi bài của nhau nhìu hơn…….mún được lên bảng ko học thuộc bài hoặc là được 1 lần cảm giác của điểm 0…..( nghi quá, mình mà làm những trò đó xong chắc được nghỉ ngơi zài zài…..)

Khoái cái cảm giác hồi cuối lớp 10, thi xong rùi, đứa nào cũng 1 cuốn truyện trong tay đọc ngấu nghiến dưới bàn, bị thầy Nhiệm khen là mấy đứa này thi xong mà siêng học zữ……….khoái nghe tụi nó kể chiện ma, mà đã là ma thì mình thik lắm, nhỏ thơm thì chẳng tin, còn mình thì tin sái cổ, hết chiện ma của con hằng, con thơm, đến vụ thằng tân gặp ma….mình tin hết, nghe tụi nó kể mà da gà nổi lên hết, ớn lạnh cả xương sống, sợ mún chết mà vẫn mún nghe, ghê thiệt………ùh, còn khoái cả vụ xin tiền tụi nó rùi xách zép đi mua bánh tráng nữa , …….còn bị giựt nữa chứ( mà cái thằng ăn cắp hok ai khác là thằng tân với thằng uy chứ ai, tức ghê, 2 đứa này có lần ăn hạt hướng dương xả đầy xún lớp, lại hok thèm nhận tội nữa chứ, rất tức, rất ghét, đặc biệt là mắm tân,ăn rồi tối ngày rảnh rỗi ko có chiện gì làm cứ lôi bà chị này ra chửi ko àh..….nhưng mà……….đôi khi thấy nó cũng rất tốt, làm những lúc đôi khi đó ……..cảm động ghê, ngưỡng mộ nó ghê….haiz, nhưng zù sao đi nữa thì ghét vẫn nhìu hơn).

Công nhận mình nhớ nhìu thiệt,còn nhìu thứ mà mình vẫn nhớ: hội trại nè, nói xấu nè, bày trò tình iu bí mật nũa nè, ôi, đủ thứ hết………..còn cả vụ trét bánh kem ngày chia tay nữa chứ( tiếc ghê lúc đó ta trốn được nên hok bị dính, hehehe…….).

Ngày xưa , những lần đi ăn chè với thằng trường, nhỏ thơm, mấy lần tự hỏi : ko pít năm sau tụi mình như thế nào, mỗi đứa suy nghĩ theo mỗi hướng khác nhau, đứa nào cũng nghĩ đến sẽ chia tay, sẽ ko gặp nhau thường xuyên được nữa, nghĩ cũng pùn nhưng vì lúc đó cái tính còn trẻ con nên pùn tí xíu lại cười hả hê , chọc ghẹo nhau nữa rùi.………….mà cũng có lần đang lúc chuyển lớp, lúc mà đi ngang qua bục chào cờ, mình đã nghe thằng uy ước, nó ước là nó, mình, tụi lớp mình nữa sẽ cùng đứng trên đó, được lãnh….tiền,,,,,,,,,,,,,,mình đã cười ( hix, là cười chê bai đó,……mà cũng hok pít mình có nói gì nó hok ta….) nhưng mà…..thiệt ra lúc đó mình cũng nghĩ như nó, cũng mún cả lớp mình đúng trên chiếc bục đó, mặc thèng nào cũng tươi roi rói, hớn hở vì oai quá mà, sung sướng quá mà……….hì hì hì……..nhưng ước mơ cũng chỉ là mơ ước. bây giờ mỗi đứa 1 nơi, 1 phương trời, rãnh đâu mà chơi chung với nhau như ngày xưa nữa, nhưng zù sao thì mãi mãi chúng mình vẫn có một thời cấp 3 thiệt hạnh phúc……zù ko được doàn kết cho lắm…..thì vẫn thấy vui lắm lắm………..^^

Được ghi những dòng này thiệt thoải mái, đã ghê, nghĩ lại cũng may hum bữa mình ko bị gì, chứ nếu có sao chắc sẽ ko ghi được những kí ức này, những kí ức mà sau này zù cho mình có lớn thế nào đi chăng nữa, zù có thay đổi thế nào đi chăng nữa thì vẫn còn có cơ hội được đọc lại những dòng này để nhớ về 1 thời cấp 3 thiệt thiệt đẹp……………………^^

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Copyright © Ma Cô