Sài Gòn, 02/06/2016.



Sài Gòn, 02/06/2016.
Ngày thứ năm sắp kết thúc, ngày thứ hai trong tháng sáu của tôi năm hăm lăm.

.Tôi có một cuốn sổ cũ, có rất nhiều dòng note được tôi ghi vội trong đó. Ngày trước tôi hay đem theo nó bên người, bây giờ tôi lại giấu nhẹm nó trong tủ áo. Tôi đã ghi rất nhiều thứ, từ công đoạn thủ tục làm bài luận lúc thực tập, đến số điện thoại vài người, mấy nét vẽ nguệch ngoạc, rất nhiều chữ ký tôi dành hàng giờ hý hoáy.....có cả những đoạn nháp về thơ, về L., về những người xung quanh và về ông ấy...

Tôi từng viết về ông ấy vào những ngày đầu năm 2013, bài viết dở chừng rồi dứt, có lẽ tôi không muốn nhắc đến ông ấy nên dừng, còn đơn giản hơn của sự giải thích này thì chắc...tôi cụt hứng viết. ^^


Vài tuần trước, công ty của tôi, các nhân viên nghỉ hàng loạt, cả cô bạn tôi mới quen cũng đột ngột nghỉ, À, mà không phải tôi tính nói công ty tôi có chuyện gì đâu mà tôi muốn nói cô bạn này. Lúc cô ta nói chuyện với tôi, cô hỏi rất nhiều: tại sao, tại sao rồi lại tại sao? Cứ thế cứ thế mà cô hỏi ba tôi đâu. Tôi nhìn cô ta, giống như những lần nhìn những người khác hỏi về ông ấy với tôi. Rồi cô ấy nói tôi quên ổng đi, nếu là cô ấy, cô hận lắm. Thật buồn cười

Cô ấy thật sự thẳng thắn, biết điều, và là người tốt. Tôi không cười cô ấy, vì cô ấy không phải là tôi, chưa là tôi. Tôi buồn cười mà nói với cô ấy: Con quỷ, tao còn chưa gặp ông ấy, chưa thấy mặt thì làm sao mà quên.

Vậy mà, tôi nói dối đấy, tôi có bao giờ quên đâu, khuôn mặt ấy tôi ko biết nó như thế nào nhưng tôi lại nhớ, nhớ rất nhiều:

"Nói chung là tôi đang buồn, đúng hơn tôi đang cô đơn, màn kịch hôm này bỗng dưng hạ màn rất sơm, khi mà mọi người đang tất bật đổ xô tìm kiếm cái gọi là đoàn viên thì tôi đây vẫn đang cố hý hoáy viết, viết cốt chỉ để dành một mảnh ký ức về năm cũ.

Tôi bỗng nhớ ba nhiều hơn năm trước, trước nữa và trước trước nữa. Người đã rời bỏ tôi hơn hai mươi năm và chưa một lần cho tôi gọi ông ấy một tiếng "ba" thậm chí đến một gương mặt để tôi hình dung cũng chưa bao giờ..."

Tôi vài lần nói với bạn đừng trách ba của bạn, vì ông ấy già, ông ấy bực bội,...đừng trách làm gì. Nếu bạn từng là tôi, bạn sẽ hiểu cảm giác có ba bên mình tốt biết chừng nào. Người đàn ông ấy là người chuẩn bị cả một chặng đường phía trước cho bạn đi. dù ông ấy không tốt,hay mắng chửi bạn nhưng ít ra khi bạn nghĩ đến an toàn, hình ảnh ông ấy cũng phảng phất trong bạn.

Tôi muôn nói với ba tôi về tôi, về bạn, về chồng tôi và về những đưa con sau này của tôi. Tôi muốn ông ấy biết tôi sống tốt. Muốn nói với ông rằng, người mà tôi chọn nhất định cũng sẽ giống ông luôn nghĩ đến gia đình nhưng cũng sẽ nhât định không bao giờ giống ông về trách nhiệm với những đưa con bên ngoài của mình.


Thật ra tôi từng viết thư cho ông, rất muốn gặp ông nhưng bức thư đó tôi tự bản thân mình đem đốt bằng chiếc hột quẹt ga rồi. ^^ Tôi không đủ can đảm mà gửi nó đi

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Copyright © Ma Cô