Cho anh


Tình yêu của tuổi trẻ phát tiết hết năng lượng vào một thời khắc, như pháo hoa nở rực rồi nhanh chóng lụi tàn. Những ngày tháng còn lại là cảm giác tiếc nuối không cách gì diễn đạt, giống như người ngắm pháo hoa trong đêm, lặng lẽ trở về, vùi mình vào ký ức. Cả một đoạn tình đẹp đẽ cũng chỉ là người đang giữ những ký ức đã qua.

Không phải thanh xuân không có tình yêu, chẳng qua nó đã vụt tắt quá nhanh, khiến người bước qua nó như bị hụt chân, bằng phẳng là thế, chưa kịp nắm giữ bỗng nhiên đã đau lòng vì ly biệt. Cái cuồng vội thì đẹp, nhưng ít khi bền vững. Đoạn tình thanh xuân ấy, chỉ có thể là gió thoảng mây trôi, sâu sắc đến đâu cũng đứt đoạn giữa đường, là người ở lại canh giữ hồi ức cho mình mà thôi.

Anh muốn là người giữ ký ức hay mỗi ngày đều tạo ra ký ức? 

Em thì chỉ muốn là người bình lặng mà yêu, đi qua hết một thời, vẫn thấy tay mình còn giữ chặt, không phải là những ký ức rực rỡ mà đau thương, mà là một bàn tay có thực trong đời. Có thể em đã đi qua hết tuổi trẻ và cũng có thể là chưa, nhưng tình yêu với em mà nói, cứ bình đạm, cứ ôn nhu, yêu là để giữ cho mình không phải một bóng hình bây giờ và mãi mãi về sau…

Em là người không thích ngắm pháo hoa, những gì đẹp nhất phải cùng nhau trải qua hết một đời.

(Từ Thangnamcuakeo)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Copyright © Ma Cô